Hôm ni sau khi chào PC Doctor ở Hoàn LLão vô, mềng lại đến dự buổi liên hoan chia tay các chiến hữu của thằng bạn chuẩn bị đi nước ngoài ở quán Bách Việt thiệt cảm động, ae chơi với nhau bao nhiêu năm giờ mới nhận ra rất quý nhau. Mồm mềng thì tếu táo ông đi để vợ con lại tui lo nhưng mắt thì lưng tròng, ko biết nói chi hơn. Còn được mấy trăm trông túi gom lại cùng mấy thằng bạn lo cho hắn tươm tất.Mềng nhanh hơn hắn ở chổ chụp giật kiếm ăn nhưng phải học hắn nhiều ở cách sống và cách chơi với bạn bè, hắn làm ăn bị bể nên phải xách gói đi Angola mần ăn, trông cho hắn chân cứng đá mềm. Hắn đi để lại bố mẹ già cùng vợ dại con thơ, mềng đưa đải "ông đi ở nhà có chi tui giúp" , lỡ mồm rồi ko biết giúp chi đây. Thiệt đúng "quen biết khắp thiên hạ, tri âm được mấy người" mềng say rồi viết vài dòng tự sự cho vơi đi tâm trạng của người ở lại...bởi mềng ko có số xuất ngoại chỉ "ăn quẩn cối xay"
____________________________
Một chút giận, hai chút tham lận đận cả đời ri cũng khổ
Trăm điều lành, ngàn điều nhịn thong dong tấc dạ rứa mà vui.