Thứ 7 ngày 6 tháng 3 năm 2010
Đề bài : hãy viết những gì bạn thích để hết buồn.
Bài làm :
Sự Tự Tâm SựCứ khi nào rảnh, mà không rảnh, buồn mà không buồn, muốn làm việc gì đấy mà không muốn làm việc gì cả là mình lại viết ...- chủ yếu là viết bậy...ký bậy...nghĩ những câu chuyện cười hay nhớ những chuyện buồn, ám ảnh và bất chợt hình ảnh của một người với bàn tay đã nắm một bàn tay khác...
Mình nhớ Ba...
Mình buồn và mình muốn khóc...
Tự bản tính hay vui cười là thế ...nhưng buồn.
Hôm nay, mình đã đọc lại những câu mình đã viết trên diễn đàn, 90% là linh tinh, vô nghĩa, bởn cợt và cẩu thả (chưa kể đến chuyện viết sai chính tả nữa).
Không hiểu sao mình lại thấy vui vui, ..cũng không biết chính xác là mình đã vào QBO khi nào, và làm được gì cho QBO nữa - Nhìn vào cái bảng những mục tham gia tích cực thì thấy chủ yếu , chủ quan là "góp ý xây dựng" chả thấy xây cái gì toàn thấy chê

vì có cái xấu thật !

Tham gia là thế nhưng cứ gặp nhau là mình không thích, chỉ thích ngồi trước màn hình rồi phán , rồi chê thích hơn...
Trong bụng thì muốn làm nhiều điều tốt đẹp hơn có ích hơn nhưng...mãi thôi !
Nói như nhà văn Việt Anh - "Hãy sống đi thời thanh niên sôi nổi" Lại không quen nhóm họp - sinh hoạt tập thể khi nào cũng thi lại - thỉnh thoảng thích cô đơn ngắm cô Đơn hàng xóm, nhòm ngó khi nào cô đi lấy chồng.
Nói như đức Phật ở Tây Trúc - Ai sinh ra cũng có phật tính cũng có phần thiện...muốn làm điều thiện lắm chứ nhưng... lại mãi thôi !
Nhìn lên thì không bằng ai, nhìn ngang thì được kém 1,65m nhìn xuống thấy toàn trẻ con...Thấy anh chị em trong QBO ai cũng hữu dụng tài ba, mình thì quen kêu là chê chán...Hôm nay mà viết bản tự kiểm điểm ,kiểu gì cũng được đổi nick từ ZinZin sang En En.
Có cái Box quản lý các Admin thì các anh ý không cho tham gia, Bảo cho mà lại không cho, mình lại quay sang chọc phá...thích không chịu được...mãi một lúc sau mơi chịu được xong. Bảo làm giao diện xấu các vị lại quay sang bảo mình làm logo xấu , mình bực xoá luôn cho hả hê...Tính thích chê chứ đố ai chê được Mổ.
Cũng hào hứng bưng sách báo được một lần thấy sao sao kỳ kỳ...mình phải làm được điều gì lớn lao hơn-không làm được nhỏ thì đố mà làm lớn !
kiểu :" con đường dài phải bắt đầu một bước ngắn" cách ngôn thì có thừa nhưng vẫn lại mãi thôi...