Có lẽ bây giờ là hơi muộn, nhưng em muốn bày tỏ chút tâm sự của mình
...
Thứ nhất, với tư cách là thành viên của diễn đàn, dù ko phải là thành viên tích cực, nhưng em tự cho mình là người âm thầm, lặng lẽ có cái duyên với QBO.Cách đây 4 năm, em đc biết anh Rec, anh Math, anh Goal, chị No... - những con người nhiệt tình, hết mình với quê hương, đi xa vẫn luôn trăn trở nỗi niềm đc xây dựng, cống hiến cho quê hương. Có lẽ đó ko phải là khoảng thời gian quá dài, nhưng cũng ko hẳn là quá ngắn để em đc chứng kiến những nghĩa cử cao đẹp của các anh chị -những trí thức rất có tài, lại có một mốt duyên tình nặng nợ với quê hương. Từ hồi bên TTVN cách đây 4 năm, hồi đó em còn là 1 đứa HS mới học lớp 10,11; em ước giá như mình cũng thành đạt như các anh các chị, được góp một phần gì đó nhỏ nhỏi cho quê hương còn nghèo của mình. Các anh chị về trao học bổng cho HS nghèo vượt khó ở trường, em ở phía dưới khán đài cứ một miệng nhao nhao: "Mấy anh chị trên trang web TTVNOL đó, mấy anh chị giỏi lắm...". Các anh chị ko biết em là ai, nhưng về phần em, em biết các anh chị quá rõ, ít nhất là những hoạt động ý nghĩa mà các anh chị đã từng làm. Từ khi chuyển nhà mới sang đây, em cũng lọ mọ sang theo, và lại âm thầm dõi theo từng bước đi của các anh các chị. Thật tuyệt vì những con người đó vẫn luôn cháy rực một ngọn lửa nhiệt huyết với quê hương. Các anh chị đã trải qua những ngày tháng gian nan một cách vinh quang. 2 năm ở nhà mới ko phải là khoảng thời gian quá dài, nhưng đủ để minh chứng một điều, các anh chị đã làm đc những điều mình muốn, những điều mình trăn trở bấy lâu về qhương một cách rất vững vàng!
Bác Rec, em thật sự rất ngưỡng mộ bác, từ hồi bác hay lên trường em đi với cô Nguyệt (bây giờ em gọi là chị Nguyệt
), đến tất cả những gì mà bác đã làm, sống và cống hiến hết mình cho quê hương. Em nghĩ một cách chân thành rằng, chính ngọn lửa nhiệt huyết trong bác đã, đang và sẽ thắp lên thêm nhiều, nhiều ngọn lửa nữa. Sẽ có lúc nó thổi bùng lên thành một đám lửa lớn và ai biết nó sẽ lan toả đến đâu?
Có lẽ cuộc thi này chính là cơ hội để em giãi bày nhiều điều "ấm ức" tự bấy lâu.
Đứng về phía tư cách là 1 Contestant của cuộc thi, biết về cuộc thi cũng là một điều tự nhiên vì em thường xuyên truy cập vào QBO. Lúc đầu em thấy hay hay nên tham gia thử. Khoảng thời gian tham gia cuộc thi trung với kì thi ở trường và nhiều hoạt động ngoại khoá đang diễn ra ở trường nên em ko thật sự chăm chút nhiều cho bài viết ở vòng đầu lắm. Nhưng càng tham gia, em càng thấy cuộc thi có nhiều điều rất thú vị, cuốn hút. Thứ nhất là hội đồng BGK (đều là những người fluent trong Tiếng Anh, trong số đó có những người đang ở nước ngoài và sử dụng TA như 1 công cụ giao tiếp hàng ngày), nó khiến em càng phải tham gia để tạo cho mình cơ hội học hỏi đc nhiều điều. Thứ 2 là cơ cấu giải thưởng, cũng thú vị đấy chứ, biết đâu mình là 1 trong nhữg người may mắn rinh giải thì sao
. Thứ 3 là thành phần tham gia cuộc thi gồm HS-SV đến từ nhiều trường. Điều này khiến cho cuộc thi có tính cạnh tranh cao và sự công bằng, minh bạch giữa các bài thi là gần như tuyệt đối. Thứ 4, một điều nho nhỏ em muốn dành tặng cho gia đình thân yêu của em sau khi cuộc thi kết thúc.
Vòng 2 của cuộc thi gồm 5 chủ đề khiến thí sinh có nhiều cơ hội lựa chọn chủ đề mình ưa thích. Lúc đầu, em phân vân giữa chủ đề 2 và 4, và em dự định sẽ viết chủ đề số 2. Nhưng những dòg hồi tưởng về chủ đề 4 đã đeo đuổi suy nghĩ của em và khiến em quyết định viết về nó. Em nghĩ đúng ra chủ đề chọn em hơn là em chọn nó
. Yếu tố để khiến bài viết của em thuyết phục đc BGK cho em đc giải nhất có lẽ là yếu tố chân thành. Thật sự đây là bài viết em rất tâm huyết, em viết với tất cả nỗi niềm gắn bó chân thành với quê hương. Em ít sử dụng những từ ngữ phức tạp, cao xa và cố gắng để nó mở ra trong suy nghĩ người đọc những điều bình dị về quê hương. EM cố gắng để bài viết của mình có thể một phần nào đó đưa những ai chưa 1 lần biết đến QB có thể đi đến qua dòng hổi tưởng, hoặc những ai đã đến rồi lại có dịp đc trở về. Đó là những nỗ lực cố gắng của em trong bài viết, nhưng ko biết hiệu quả của nó đạt tới đâu thì phải chờ feedback của tất cả mọi ng`
.
Khoảng thời gian tham gia cuộc thitừ lúc thời gian vòng 2 bắt đầu cho đến deadline 25/5, em đã đọc và sửa bài của mình nhiều lần. Mỗi lần ấn nút send bài xong, hôm sau đọc lại, lại thấy có chỗ cần sửa, em nghĩ chắc BGK vất vả với bài viết của em lắm, chính anh Tocxu cũng comment là khá bối rối để theo kịp mấy bài em gửi
. Việc thí sinh đc quyền gửi bài 3 lần đồng nghĩa với việc tạo áp lực và khó khăn cho BGK. Cuộc thi đã mang đến cho em rất nhiều cảm xúc khác nhau. Đó là cảm giác hồi hộp, bồn chồn, lo lắng khi chưa thấy submission của BGK ở vòng 2, đồng nghĩa với việc bài viết của em dù đc hay ko cũng ko thuộc vào nhóm 24-30 bài viết xuất sắc nhất vòng 2.
Rồi 1 niềm vui nho nhỏ len lỏi khi em nhận đc mail phản hồi. Em cặm cụi mang đi in để có thể đọc thường xuyên bài viết của mình và có ý tưởng lúc nào là sửa ngay lúc ấy. Suốt thời gian 2 tháng, mỗi lần online là em lại ngồi đọc, chỉnh sửa Word. Một niềm vui bất ngờ vượt ra ngoài cuộc thi, đó là anh chủ tiệm net nơi em hay ngồi tình cờ đọc đc bài viết cả bản Tiếng ANh lẫn Tiếng Việt của em nên đã nhờ em là gia sư TA cho anh ấy
.
Quay trở lại với cuộc thi, càng về cuối càng gay cấn, quyết liệt hơn. Có nhiều bài viết tiềm năng, em thấy cả Hà, cả Quốc đều xứng đáng cho giải thưởng cao nhất. Riêng em và An Giang có lẽ có điều gì đó thuyết phục BGK một xíu nên đã đc chọn.
Thật tiếc vì em đã ko có mặt trong buổi tổng kết trao giải. Vì điều kiện hoàn cảnh ko cho phép nên em đành cáo lỗi với mọi người. Em cũng mong các anh chị thông cảm cho em vì em đã ko thể vượt hơn 1200 cây số để về nhận giải đc. Em ước đc chạm, sờ, thấy thật chiếc cup lưu niệm. Nghe mọi người trong Gia đình em khen chiếc Cup đẹp lắm!
Hình như em nói hơi nhiều
, nhưng đây là một chút suy nghĩ của em, một người với tư cách vừa là thành viên của diễn đàn, vừa là một thí sinh nhưng ko thể có mặt trong buổi lễ trao giải.
Nếu anh chị nói em nhiều chuyện thì em công nhận là mình nhiều chuyện thật.
Chỉ xin kết lại 1 câu, cám ơn chân thành các anh các chị vì đã xây dựng nên một cộng đồng trực tuyến, nhưng tình cảm và hoạt động đã vượt ngoại tuyến. Những con người ấy đã gặp nhau và xây dựng nên một cộng đồng thật đẹp đẽ...
Thân!
Thanh Bình - Gim :smt023
Fade to Black...